DBSKVN - Always Keep The Faith
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
♫ Music

[Vietsub+Kara][Perf] 110109 SBS Inkigayo Maximum - TVXQ
[Vietsub+Kara][MV] Why (Keep Your Head Down)
[Vietsub+Kara] 20101231 KBS Drama Awards - JYJ - Found You
Mỗi ngày một click để rum lên hạng nhé Khách viếng thăm

DBSK TVXQ
Tuyển Staff toàn Forum

Share | 
 

 [One-shot] Mong manh, vô hình, vỡ

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Winky
Ky Jung
Chốn yêu thương

Senior Admin

Winky

DB Won : 4105
Bài gởi : 1172
Thanked : 59
: : : [One-shot] Mong manh, vô hình, vỡ 0-2 Administrators
Tâm trạng : Ác quỷ

[One-shot] Mong manh, vô hình, vỡ _
Bài gửi  [One-shot] Mong manh, vô hình, vỡ Empty29.01.11 14:57#1

Credit: NGUYỆT TỬ
Fic post được sự đồng ý của tác giả


Vốn đang viết 1 cái fic được 8 trang words, cũng dự định sẽ post hôm nay. Vậy mà trong nửa tiếng trước khi đi học lại viết ra cái này.
Oppa, em yêu anh.



Title: Mong Manh – Vô Hình - Vỡ
Author: Nguyệt Tử
Disclaimer:
Các anh vĩnh viễn không thuộc về em.
Rating: G
Catelogy: Non - Au, Fluff, random
Warning: Viết khi tâm trạng đang cực kỳ emo. Xin mọi người hãy nhìn kỹ thể loại trước khi đọc.
Status: oneshot cực ngắn







[You must be registered and logged in to see this image.]


Cảm ơn Rub rất nhiều. ;__;



MONG MANH, VÔ HÌNH, VỠ…



Mong Manh

Khi cậu béo cũng như lúc gầy, tôi đều thấy nó rất mong manh.



Ai đó bảo nhìn từ phía sau trông cậu hấp dẫn, ai khác lại bảo nó ấm áp vững vàng, riêng tôi thì luôn nghĩ… mong manh.

Mỗi lần cậu vẽ thêm lên nó một đường, một vệt, một hình, một dòng chữ, tôi đều có cảm giác những vết tích vĩnh viễn ấy đang chồng từng lớp bảo vệ cậu. Như khi người ta viết lời quyết tâm ra giấy để tăng thêm ràng buộc, như khi người ta giải tỏa bằng cách thét gào, như khi người ta dùng chính nỗi đau để xoa dịu thương tổn… hoặc chỉ đơn giản là cách người củng cố niềm tin.

Tin.

Và yêu.



Mỗi khi ôm, tôi vẫn thường xoa lên nó. Có người bảo thói quen, kẻ nói tôi cố tình. Câu trả lời, tôi nghĩ, là cả hai. Có lẽ tôi muốn đặt thêm một lớp bảo vệ vô hình lên cậu. Vì với tôi, nó quá mong manh.

Lưng.





Vô hình

Thỉnh thoảng tôi vẫn thấy, dù nó vô hình.



Trong suốt không phải vô hình. Vì người ta vẫn thấy. Và vì nó vẫn ở đó, chỉ đang mang màu của không gian. Nước mắt.

Nụ - cười – không – nở cũng chẳng phải vô hình. Vì người ta vẫn thấy. Và vì nó vẫn ở đó, hiện hữu rõ ràng qua ánh mắt long lanh, đáy mắt cong. Niềm vui.

Quan tâm càng không thể vô hình. Tôi đã thấy nó, ngày ngày, khi cậu nghiêm khắc nhắc Junsu giữ gìn cái cổ chân vừa khỏi, khi cậu chợt cao giọng hỏi trống rằng có đứa nào muốn đi ăn khuya, khi cậu vu vơ bảo thích cái quần Yoochun vừa sắm hay… khi cậu nắm lấy tay tôi, siết chặt. Tình yêu.


Chỉ một điều duy nhất ở cậu vô hình. Vì không ai có thể thấy. Và vì cậu đã giấu nó đi, sâu rất sâu, trong nụ cười, trong nước mắt, trong tình yêu cậu dành cho chúng tôi.

Tôi muốn bóp nó vỡ tan. Tôi muốn siết ghì lấy cậu rồi bảo rằng hãy quên nó. Nhưng tôi biết, cậu không thể. Vì nó vẫn luôn ở đó, chỉ là vô hình.

Nỗi lo.






Vỡ

Cậu luôn có một nỗi lo. Rằng chúng tôi không thể là mãi mãi. Tôi không nghĩ ra cách xoa dịu nỗi lo ấy trong cậu. Vì chính tôi cũng không biết, mãi mãi là như thế nào. Và vì tôi không tin có sự tồn tại của mãi mãi, theo định nghĩa của riêng cậu.

Mỗi khi cậu cất giọng, tôi đều có cảm giác rất đặc biệt. Thể như có cái gì đó sắp vỡ tan. Tôi mãi hoài lo lắng mà không nhận ra… dường như tôi đang có cùng nỗi lo với cậu.

Những thứ đang tồn tại trước mắt, càng yêu thương, càng thấy lo sợ.
Những thứ càng vững chãi, càng được tin yêu, càng dễ vỡ tan.
Những thứ không thể thấy, dù vô hình, vẫn hiện hữu.

Và…

Mỗi khi giữa đêm thức giấc, thấy cậu đang nằm bò ra thảm sàn phòng khách, bôi bôi xóa xóa, thả mình vào cảm hứng sáng tác riêng tư, hoặc khi nhìn cậu cùng Yoochun nhả từng nốt nhạc trên phím đàn, khi cậu cố tình với tay chùi thức ăn thừa dính trên mép Junsu để thể hiện sự sở hữu, khi cậu và Changmin chúi đầu vào một quyển truyện tranh rồi rúc rích cãi nhau hay… khi cậu nhìn tôi và mỉm cười bằng đáy mắt.

Những khi ấy, tôi biết, mãi mãi là gì, theo định nghĩa của riêng cậu.

Tôi cũng biết...

Nếu ngày nào đó mãi mãi không tồn tại, rồi sẽ có thứ vỡ tan.




Cậu.


The end.


SIGNATURE

.
:
{01} DBSKVN kShop {02} DBSKVN kShop {03} DBSKVN kShop {04} DBSKVN kShop {05} DBSKVN kShop
Về Đầu Trang Go down
 

[One-shot] Mong manh, vô hình, vỡ

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Đọc kĩ rules trước khi post bài


Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
DBSKVN - Always Keep The Faith  :: ıllıllı We're Cassiopeia ıllıllı  ::  x Together-
Chuyển đến 
Skin by pyn.k0ol@DBSKVN
Trình duyệt web FireFox hoặc Google Chrome để được hiển thị forum tốt nhất
Quảng cáo sẽ biến mất khi các bạn đăng nhập
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất