DBSKVN - Always Keep The Faith
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
♫ Music

[Vietsub+Kara][Perf] 110109 SBS Inkigayo Maximum - TVXQ
[Vietsub+Kara][MV] Why (Keep Your Head Down)
[Vietsub+Kara] 20101231 KBS Drama Awards - JYJ - Found You
Mỗi ngày một click để rum lên hạng nhé Khách viếng thăm

DBSK TVXQ
Tuyển Staff toàn Forum

Share | 
 

 [Oneshot] Chùm fic ngắn: Hủy Diệt

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Winky
Ky Jung
Chốn yêu thương

Senior Admin

Winky

DB Won : 4105
Bài gởi : 1172
Thanked : 59
: : : [Oneshot] Chùm fic ngắn: Hủy Diệt 0-2 Administrators
Tâm trạng : Ác quỷ

[Oneshot] Chùm fic ngắn: Hủy Diệt _
Bài gửi  [Oneshot] Chùm fic ngắn: Hủy Diệt Empty31.01.11 16:23#1

Credit: NGUYỆT TỬ
Fic post được sự đồng ý của tác giả


CHÙM FIC CỰC NGẮN: HỦY DIỆT
Dựa trên một original fic của Nguyệt Tử


Thân tặng những độc giả của Công Tử và Kẻ Lang Thang.
















Title: HỦY DIỆT
Author: Nguyệt Tử
Disclaimer: Tôi không có quyền gì mà sở hữu họ, SM cũng không, DBSK sở hữu nhau và thuộc về nhau, mãi mãi.
Xin lỗi Heechul vì đã mượn hình tượng và tên của anh vào fic này. Nguyệt Tử vô cùng xin lỗi.
Warning: Shounen – ai, OOC, lại thêm một fic vô mục đích.
Rating: PG-13
Pairings: YunJaeMin
Catelogy:Au
Status:: oneshot complete
Sumary:

Tình yêu là hủy diệt?


1.HỦY DIỆT


“Trên thế giới này, tồn tại rất nhiều thứ đẹp đẽ và đáng yêu…Đáng yêu và đẹp đẽ đến nỗi, thiên thần sẽ muốn bảo vệ chúng còn ác quỷ sẽ muốn chiếm đoạt chúng.



Nhưng trên thế giới này còn tồn tại một thứ có sức hấp dẫn mãnh liệt hơn. Mãnh liệt và ghê gớm đến nỗi, thiên thần sẽ trở nên muốn chiếm đoạt chúng còn ác quỷ lại sẽ muốn bảo vệ chúng.

Nếu sau này, trên đường đi của mình, ngươi tình cờ bắt gặp một thứ có sức mạnh như vậy, phải lập tức hủy diệt nó ngay trước khi nó có thể hủy diệt ngươi.

Đối với chúng ta, thứ sức mạnh có thể làm thay đổi bản chất như vậy tuyệt đối không nên tồn tại. Ngươi có nhớ chưa, Yunho?”

“Tôi nhớ, thưa ngài… Nhưng, ngài còn chưa nói cho tôi biết…thứ có sức mạnh ấy là gì?”

“TÌNH YÊU!”


---------------------
---------------------

Hắn là Yunho. Ngoài cái tên ấy ra, hắn chẳng biết thêm một chút gì khác về bản thân mình, đúng hơn là… hắn chẳng thể nhớ thêm một chút gì khác.

Ký ức của hắn gói gọn trong một màu trắng thanh khiết, trắng đến ảo tưởng. Đó là màu trắng của cảnh vật trên thiên giới, của mây trời, của những thanh cột bằng bạch ngọc… Đó là màu trắng từ đôi cánh dang rộng lấp lánh của ngài khi ngài nhìn vào hắn và nói:

“Ngươi cuối cùng cũng đã tỉnh lại… Từ bây giờ, ngươi sẽ là thuộc hạ của ta.”

---------------------
---------------------

Trận chiến dai dẳng, khốc liệt giữa thiên giới và địa giới đã kéo dài hơn 100 năm.

Hắn không biết họ - Thiên thần và Ác quỷ - đang đánh nhau vì cái gì. Hắn không cần biết.

Ngày ngày, hắn đi theo ngài ra chiến trận, theo sát đôi cánh trắng dang rộng của ngài, bảo vệ ngài bằng sức mạnh hắn cũng không biết từ đâu mình có.

Sau mỗi trận chiến, khắp người hắn nhuộm đỏ màu của máu, quần áo của ngài cũng vậy …nhưng có một thứ vẫn trắng, vẫn thanh khiết và vẫn đẹp đẽ lạ thường… Hắn đã tự bẻ gãy ngón tay của mình trong một lần đột nhiên muốn chạm vào đôi cánh ấy.

-----------------
-----------------

Điện phía Tây của thiên cung – nơi ngài ở – có một hồ nước màu xanh ngọc. Màu xanh của nó đẹp đẽ đến hoàn mỹ nhưng… hoàn mỹ đến lạnh lùng.

Yunho chưa bao giờ dám mon men đến gần hồ nước ấy. Nó quá đẹp so với hắn, nó quá thanh khiết so với hắn. Hồ nước - màu xanh ngọc – màu mắt của ngài.

Hắn không dám soi mình vào hồ nước. Hắn không dám soi mình vào đôi mắt màu ngọc bích. Đối diện với ngài, hắn chỉ có thể cúi gằm mặt. Yunho không sợ ngài. Cái hắn sợ là chính hắn.

Cảm xúc của hắn.
Khát khao của hắn.
Tình yêu của hắn.


Hắn sợ chúng. Giá mà chúng không hoen ố đến thế, giá mà chúng đừng nhuốm màu địa ngục đến thế.

Giá như…
Ngài đừng là một đại thiên thần có đôi mắt màu ngọc.


----------------
----------------

“Tránh xa ngài ấy ra, đồ bẩn thỉu!"

Changmin đã không dưới ba lần hét vào mặt hắn những câu tương tự như vậy. Gương mặt trong sáng của tiểu thiên thần ấy cau lại trong một nỗi căm ghét lộ rõ đến nỗi kẻ ngu ngốc như hắn cũng buộc phải nhận ra.

“Nhưng ngài bảo tôi ở bên cạnh ngài… và vì tôi là thuộc hạ của ngài…”

“Chỉ những khi ra trận thôi!” – Changmin lại hét lên. - “Ngài chỉ cần ngươi mỗi khi ra trận và ngươi chỉ được gặp ngài mỗi khi ra trận mà thôi! Chỉ có nơi đó mới phù hợp với ngươi, nơi đầy mùi tanh tưởi ấy… Hãy tránh xa ngài ấy ra. Ngươi không biết sao, tử khí của ngươi làm vấy bẩn sự thanh khiết của ngài, ngươi quả thật không biết sao?”

Một giọt nước mắt rơi xuống khẽ khàng, lăn dài trên gương mặt vẫn đang đanh lạnh giận dữ của Changmin.

“Tôi hứa…” - Môi hắn mấp máy những điều hắn không hề nghĩ trong đầu. Như thể có ai đó đang điều khiển… như thể những lời ấy đang nhảy vọt ra từ một nơi sâu thẳm nào trong hắn. - “Chỉ cần thiên giới chiến thắng… chỉ cần hết chiến tranh, tôi hứa… sẽ không xuất hiện trước ngài nữa. Tôi hứa.”

Changmin là tiểu thiên thần ngài yêu quý nhất. Ngài không bao giờ cho cậu ra chiến trường dù cậu năn nỉ đến như thế nào. Mỗi lần khoác lên người chiến bào, ngài bỏ ngoài tai mọi lời van vỉ của Changmin, chỉ nhìn hắn và khẽ nói:

“Chúng ta đi.”

Hắn hiểu, Changmin đã run lên vì ghen tức mỗi khi nghe câu nói đó. Hắn hiểu. Không biết vì sao hắn lại rất hiểu…

------------------
------------------


Trận chiến dai dẳng, khốc liệt giữa thiên giới và địa giới kéo dài hơn 100 năm qua dường như sắp đi vào hồi kết thúc. Ngày qua ngày, chiến trường của ngài và hắn lại càng gần với địa giới hơn. Ngày qua ngày, hắn lại càng gần với lời hứa của mình hơn.

Rồi điều gì đến cũng phải đến. Hôm nay, quân đoàn của ngài và hắn lãnh tiên phong tấn công vào cung của Chúa tể địa giới - Heechul. Đường vào địa cung bàng bạc sắc tím. Màu tím tỏa ra từ những viên pha lê phát sáng đặt dọc bức tường gạch.

Không khí nơi đây dường như đang làm những thiên thần đi cạnh hắn cảm thấy khó chịu, họ đi chậm lại, những gương mặt đẹp đẽ tái đi từng phút một. Hắn tự hỏi không biết ngài có cảm thấy như vậy không vì hắn không thấy được gương mặt ngài. Trước mặt hắn, bấy giờ và hình như lúc nào cũng vậy, chỉ là một đôi cánh trắng, thanh khiết.

-------------------
-------------------


“Jaejoong… Ta vẫn nghĩ sẽ là ngươi… Nếu thiên thần có thể tấn công xuống tận đây, thì kẻ đầu tiên chắc chắn sẽ là ngươi.” – Heechul nhếch cười, từ đôi mắt màu tím của gã ánh lên những tia nhìn đắc thắng không giấu diếm.

“Ngươi đã tính trước chuyện này?” – Đại thiên thần nhẹ mỉm cười.

Nụ cười thản nhiên ấy làm gương mặt thanh tú của Heechul bỗng chốc đanh lại tàn nhẫn, khóe miệng gã khẽ nhếch.

“Ta đã luôn nghĩ như vậy đấy. Phải không, Yunho?”

Yunho…

Đứng đối diện với Chúa tể địa giới lúc này chỉ có ngài và hắn. Quân đoàn của hai bên vẫn đang chiến đấu ở vòng ngoài. Từ sau câu nói lúc nãy, ngài im lặng, chỉ khẽ mỉm môi. Hắn thì không nói gì cả, như thường lệ.

Chỉ là… không hiểu sao, Yunho cảm thấy có gì đó rất quen thuộc ở nơi đây, vừa quen thuộc, vừa thoải mái.

Không phải thiên cung màu trắng. Không phải hồ nước màu xanh ngọc. Dường như sắc tím của địa cung và mùi tử khí nồng nặc nơi này mới là thứ hắn yêu thích. Cứ thế, tim đập càng lúc càng mạnh, máu trong người hắn như đang sôi theo từng ánh nhìn Heechul.

“Ngươi biết sai lầm lớn nhất của ngươi là gì không, Jaejoong? Chính là ở việc ngươi đã lấy đi…” - Heechul tiếp tục cười, gã đưa ngón tay có đeo một chiếc nhẫn đính ngọc tím chỉ thẳng vào hắn: - “… Yunho của ta!”

Tia sáng tím từ chiếc nhẫn chíu thẳng vào đôi mắt đen mở to thảng thốt của Yunho và hắn chợt cảm thấy đau đến tê dại, những dòng ký ức cuồn cuộn đổ về theo nỗi đau ấy.

------------------
------------------

”Hãy giết hắn!” - Heechul ra lệnh.

Móng vuốt từ tay Yunho bật ra, đôi cánh đen từ sau lưng hắn cũng mở tu.

Hắn đã nhớ được… hắn thật sự là ai. Hắn đã nhớ được ai mới thật sự là chủ nhân của mình… Hắn cũng nhớ được vì sao hắn lại ở bên cạnh ngài trong tình trạng ký ức trống rỗng như thế. Tất cả chỉ là một kế hoạch Heechul đã dày công sắp xếp.

Hắn – thuộc hạ thân cận của Heechul. Hắn – thật như những gì hắn đã luôn nghĩ – chỉ là một thứ bẩn thỉu hoen ố từ địa ngục.

Mái tóc đen dài của Yunho bay nhè nhẹ trong luồng tử khí đang bốc lên từ chính bản thân hắn.

Tử khí hay sát khí?

------------------
------------------

“Jaejoong, chiến binh mạnh nhất của thiên giới, Tổng quản thiên thần sẽ không bao giờ dám để ngươi xuống đây, một mình đối diện với ta trong vùng không gian ta có lợi thế hơn hẳn như thế này. Hắn đồng ý cho ngươi đi vì bên cạnh ngươi có một thuộc hạ rất mạnh. Hắn nghĩ ngươi có hai còn ta chỉ có một… Bây giờ, là ngược lại mới đúng, phải không, Yunho của ta?”

”Vâng, thưa ngài.” - Hắn đáp, giọng lạnh tanh. Từ khi chưa sinh ra, hắn đã là thuộc hạ của Heechul. Và cho đến khi chết đi, hắn vẫn sẽ là thuộc hạ của gã.

Heechul đã ếm một lời nguyền lên tất cả các thuộc hạ của mình rằng: sự chống đối sẽ là tận cùng của đau đớn, sự phản bội sẽ là thuốc độc. Dù Yunho là kẻ Heechul tin tưởng và yêu quý nhất thì cũng không phải ngoại lệ.

”Giết hắn đi.” - Heechul lập lại câu lệnh.

Giết hắn đi.
Giết hắn đi.
Giết hắn đi.


Giết ngài đi và hắn sẽ chấm dứt cuộc sống nhục nhã như một con chó trên chốn thiên cung tưởng chừng như rất tốt đẹp và thanh khiết kia.
Giết ngài đi và hắn sẽ không cần phải cúi đầu.
Giết ngài đi và hắn sẽ không cần phải đau, đau, đau âm ỉ như thế mãi.
Giết ngài đi nếu hắn không muốn chết.


Hắn không nghĩ đó là nỗi đau do Heechul tạo ra. Đó không phải là nỗi đau do độc chất hay sự trừng phạt vì hắn đã từng có ý nghĩ phản bội gã.
Nhưng đó quả thật là nỗi đau do sự phản bội. Yunho đã phản bội trái tim hắn. Lý trí của hắn đang phản bội trái tim hắn và ngược lại.

Máu.

Máu bắn vọt ra. Thấm đẫm cung điện màu tím. Làm ấm nóng cả sự lạnh lẽo nơi đây.

Heechul gục xuống khi Yunho rút những móng vuốt của mình ra khỏi người gã. Và chỉ sau đó chưa đầy một giây, hắn cũng ngã xuống…

-----------------
-----------------

“Đừng chạm vào tôi, thưa ngài.” - Hắn cấu tay vào mặt đất, lết đi để tránh xa ngài. - “Thân thể tôi… bây giờ… cũng là thuốc độc…”

“Ngươi đã không nghe lời ta, Yunho.” - Đại thiên thần nhìn hắn bằng đôi mắt màu ngọc ráo hoảnh. - “Ta đã nói… nó sẽ hủy diệt ngươi.”

“Ngài biết?”

“Cái bẫy này của Heechul, ta đã biết, ngay từ đầu.”

Yunho khẽ cười:

“Nhưng ngài đã cảnh báo quá muộn.”

“…”

“Ngay từ đầu… nó đã hủy diệt tôi rồi… Ngay từ lần đầu tiên tôi trông thấy ngài. Trước cả khi Heechul thực hiện kế hoạch, trước cả khi ngài nói với tôi điều đó… Cho tôi biết, Jaejoong… Tại sao ngài lại nhặt tôi về từ chiến trường ngày hôm ấy? Tại sao lại làm như vậy dù ngài đã biết? Tại sao…”

Đại thiên thần không đáp.

-----------------
-----------------

Máu ộc ra từ mũi, miệng và thậm chí cả tai của Yunho. Hắn không thể nói hết câu, cũng không thể nghe được lời đáp. Đôi mắt đen dần khép lại. Trong cái khoảnh khắc ấy, hắn lần đầu tiên trong đời đã được nhìn thấy gương mặt mình trong đôi mắt xanh của ngài. Dù có hình ảnh hắn trong ấy, đôi mắt ngài… vẫn đẹp.

Vậy là theo một nghĩa nào đó, hắn đã giữ được lời hứa với Changmin.





Đại thiên thần vẫn đứng đó - lặng im - ráo hoảnh.

Tình yêu là hủy diệt.












Tình yêu là hủy diệt?


2.HỦY DIỆT

Đại thiên thần cúi xuống.

Đôi mắt xanh màu ngọc bích vẫn ráo hoảnh khi ngài vòng đôi cánh trắng qua người Yunho, khi ngài hôn lên đôi môi đã lạnh toát đen xì kia, khi chất độc từ thân thể hắn dần xâm nhập vào thân thể ngài.

“Vì sao ta đã biết trước nhưng vẫn để cho chuyện này xảy ra?”

“Người hỏi ta ư, Yunho?”

“Yunho…”

“Yunho của ta.”

“Vì ta là một thiên thần.”

“Và vì ta đã gặp thứ sức mạnh mãnh liệt và ghê gớm ấy… Mãnh liệt và ghê gớm đến nỗi, Thiên thần sẽ trở nên muốn chiếm đoạt chúng còn Ác quỷ lại sẽ muốn bảo vệ chúng.”

“Nó cũng đã hủy diệt ta… ngay từ đầu…”

Đôi cánh trắng nhuộm đen.











Tình yêu là hủy diệt?


3.HỦY DIỆT

Thiên cung ngập tràn sắc trắng.

Các tiểu thiên thần lướt đi trên những đám mây bềnh bồng, thầm thì rỉ tai nhau về sự biến tan của một linh hồn thanh khiết. Có một thiên thần đã vĩnh viễn mất đi.

Họ rỉ tai nhau rằng: Tình yêu đã hủy diệt cậu ấy – tiểu thiên thần Changmin.

Nhưng họ không biết tường tận chuyện gì đã xảy ra. Vĩnh viễn không bao giờ biết.






Địa giới – một góc yên bình.

“Đó là một sinh vật tinh khiết. Thậm chí nếu so với thiên giới kia thì Changmin vẫn vô cùng tinh khiết.”

“Đó là lý do vì sao Jaejoong không bao giờ mang theo Changmin trong những trận chiến của chúng ta?”

“Là vì… Yunho ah, Changmin có khả năng thanh tẩy mọi độc chất… Nhưng chỉ cần một lần tiếp xúc, nó cũng sẽ bị nhiễm bẩn. Cả hai sẽ hủy diệt nhau. Độc chất và thiên thần.”

“Thế thì tại sao cậu ta lại làm như thế? Tại sao lại cứu chúng ta? Hay là… cũng lại tình yêu đã hủy diệt cậu ấy? ”

“Có lẽ không… Ta biết Changmin không yêu ta như nó nghĩ. Changmin không chiếm đoạt, nó đã bảo vệ ta. Changmin cứu ta và cứu cả người.”

Yunho nghe đến đây thì chợt lặng im. Một lúc sau, hắn nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay Jaejoong rồi đặt nó lên bàn tay còn lại đang mở rộng của ngài. Giữa đôi bàn tay óng ánh sắc bạc - một sợi lông vũ.

Đôi cánh của tiểu thiên thần Changmin.

“Tôi lại nghĩ… tình yêu không phải lúc nào cũng là hủy diệt.”

Yunho rướn người, nhìn thẳng vào đôi mắt đã hết xanh màu ngọc của Jaejoong. Có lẽ do độc, hoặc có lẽ do ngài không còn là một đại thiên thần nữa, đôi mắt đối diện hắn bấy giờ đen láy như màn đêm. Nhưng màn đêm ấy không hề lạnh lẽo. Đối với Yunho, thứ lạnh lẽo là sắc trắng của thiên cung, là sắc xanh của mặt hồ và đôi mắt.

Màn đêm trước mặt hắn vô cùng ấm áp. Gương mặt hắn phản chiếu trong đôi mắt ấy đang nở một nụ cười trọn vẹn.

Jaejoong cũng mỉm cười rồi khép nhẹ đôi mi, đón chờ nụ hôn của Yunho.

Đại thiên thần không sai. Tình yêu đã hủy diệt thiên thần và ác quỷ. Nhưng ngài không còn là một đại thiên thần cũng như hắn không còn là một ác quỷ.


Chỉ là Jaejoong và Yunho...

Và không thứ gì có thể hủy diệt hai con người kể cả tình yêu trái khoáy của họ.


Hết.

SIGNATURE

.
:
{01} DBSKVN kShop {02} DBSKVN kShop {03} DBSKVN kShop {04} DBSKVN kShop {05} DBSKVN kShop
Về Đầu Trang Go down
 

[Oneshot] Chùm fic ngắn: Hủy Diệt

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Đọc kĩ rules trước khi post bài


Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
DBSKVN - Always Keep The Faith  :: ıllıllı We're Cassiopeia ıllıllı  ::  x Together-
Chuyển đến 
Skin by pyn.k0ol@DBSKVN
Trình duyệt web FireFox hoặc Google Chrome để được hiển thị forum tốt nhất
Quảng cáo sẽ biến mất khi các bạn đăng nhập
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất